Call me by your name - The Speech of Father



Đêm qua ngồi xem lại "Call me by your name" lần thứ 4, và dẫu là lần thứ 4 mình cũng không thể ngừng khóc ở một vài đoạn. Đoạn cuối để lại ấn tượng sâu sắc làm mình cứ nghĩ mãi về mối quan hệ bố con của mình với bố mình. Mình nghĩ căm ghét bố là một sự thiệt thòi vĩnh viễn không thể khắc phục.

Nếu mình làm cha thì sao nhỉ? Liệu mình có thể trở thành một người cha tử tế không? 



Kommentare

Beliebte Posts aus diesem Blog

Ngồi ở Sài Gòn một buổi chiều đầy nắng nóng rát mặt, nhớ về một con hẻm ở Neustadt

Oscar 2020