Posts

Freitag

Bild
Freitag là một nhãn hiệu túi xách (hoặc các sản phẩm phục vụ cho việc đựng như là ví, cặp ...) của Thuỵ Sĩ. Nét đặc sắc của Freitag nằm ở chỗ nguyên liệu chính để sản xuất được lấy từ vật liệu làm tấm bạt phủ cho những chiếc xe tải cỡ lớn, hàng ngày như con thoi mang hàng hoá đến khắp mọi nơi trên thế giới. Hai anh em Daniel và Markus Freitag Lần đầu tiên mình biết đến Freitag là lúc còn đi học ở Đức. Một bạn hẹn hò với mình đeo chiếc messenger của Freitag có nhiều nếp gãy. Mình không chú ý nhiều, do lúc đó mình chỉ thích mỗi đồ làm bằng da thật. Hai điểm khiến mình vẫn nhớ đến chiếc túi đó là cái tên - Freitag nghĩa là thứ Sáu trong tiếng Đức - và cái túi có một hoạ tiết lạ lùng, không theo một trật tự nào cả. Những năm đầu 2000, hơn trăm Euro cho một chiếc cặp sinh viên không phải là một khoản tiền nhỏ. Với số tiền như vậy, người ta có thể mua một chiếc cặp da mới của Fossil, hoặc Hugo Boss (nếu thích tên tuổi), còn không thì biết bao thương hiệu thanh niên khác rất đa dạng về phong ...
Bild
Ngôi chùa làng xứ Bắc Ngôi chùa nhỏ nâu sồng, nép mình trong những tiếng chuông thu không mênh mông khi chiều xuống. Tiếng chuông như ngàn năm trước vẫn thế, ngân nga hoài ngoài bãi trong đê. Chùa làng, sân lát gạch bát, ven các lối đi rêu phong dấu giày. Vào chùa mới biết sân chùa lắm rêu. Bụi ngâu thơm khi chiều tối, chĩnh tương ven thềm hè. Hoa ngọc lan nhà chùa thơm trong không gian vắng, thanh và sạch. Sân trước, hoa đại trắng ngà rụng êm ru trên nền gạch đỏ. Bữa cơm nhà chùa trên chiếc mâm gỗ tróc sơn, miếng su hào luộc xanh trong như ngọc thạch. Nước luộc trong ngần sóng sánh trong chiếc bát chiết yêu men thô. Ngày mưa giá, ngoài kia đường xa hun hút mưa phùn, bóng người co ro áo tơi nón lá chợ đường xa bên sông. Bên kia sông, muôn đời vẫn là thế giới khác. Làng khác, tiếng nói khác mặc dù cùng uống nước, cùng đi thuyền trên cùng một dòng sông… Ngày rằm mồng một, các bà áo dài nâu, chuỗi hạt đeo cổ, nụ ngọc xanh hay hột vàng ta nhỏ trịnh trọng nơi tai, miệng đỏ thắm quết trầu, g...

I need someone who needs me

Bild
Thứ Tư, ngày 23/03/2011. Khi em gặp anh, em không nghĩ rằng giữa chúng ta sẽ có một cái gì đó lớn hơn là một lần gặp mặt, một cái one-night-stand như nhiều cái khác mà em đã có. Em vẫn còn nhớ như in hôm đó là ngày 15 tháng 7, và anh mặc một cái quần soóc bò và áo phông màu đen, còn em cũng quần soóc đen nhưng áo phông xám nhạt. Chúng ta gặp nhau ở một tiệm ăn nhỏ, bắt đầu làm quen với nhau một cách bình thường và lành mạnh. Nói chuyện, ăn, uống, những hành động bất ngờ một cách có ý thức, những cái cười nhẹ đúng lúc, kể cả sự bối rối tưởng như vô tình mà đầy tính toán. Em không định bẫy anh, chỉ là cố tỏ ra mình "được". Em duy mỹ và thích kể cả khi không bao giờ gặp lại nhau thì anh vẫn có một ấn tượng tích cực nào đó về em. Mình đi ra bờ sông. Nói chuyện, lần này nhiều hơn, kỹ hơn, có chủ đích hơn. Anh kể anh vừa ở đâu, làm gì, em kể em quen với ai, yêu bao nhiêu lần. Anh cười em tình trường dày dặn, em thán phục anh thành tích hơn người. Đến lúc về anh dắt xe đạp, em đi bê...

Ta đã thấy gì trong đêm nay

Bild
Phim về một nhân vật thật, dù là lịch sử theo kiểu tài liệu hay tiểu sử có ít nhiều hư cấu, kiểu gì cũng chịu sự phán xét về tính "thật". Người xem kể cả vô thức cũng sẽ tìm cách ráp những gì đang thấy trên màn ảnh với những gì mình đã biết, hoặc tưởng mình biết. Và vì Trịnh Công Sơn là một tên tuổi lớn, lại khuất bóng chưa phải quá lâu nên nhân chứng vật chứng vẫn còn đâu đây, tranh cãi vì thế càng trở nên gay gắt.  Bối cảnh trong phim rất đẹp. Một cái đẹp là kết quả của sự cẩn thận, kỹ tính và chịu chơi. Từng khung hình trong phim cũng thật, ít nhất với một người sinh năm 1981 như mình, mình thấy nhà hàng Nổi 5 sao hiện ra sống động như thể phim quay những năm 90 vậy, hay nhà của Khánh Ly khi cô cùng 2 đứa con sống ở Sài Gòn những năm 60s cũng rất thật, như những gì mình tưởng tượng về một Sài Gòn cũ. Những đại cảnh khác cũng cẩn thận và chỉn chu để không bị hớ hênh gì, ngoại trừ lúc ở quán Văn khán giả hơi ít với con số "cả ngàn" như nhạc sĩ có nói ^^ Những đoạn ...
Bild
 Dresden cách đây gần cả trăm năm
Bild
 Mẹ - Phú Quốc tháng 4 năm 2022

Tiếng hát từ nhịp tim

Bild
Tại thành phố Toronto thuộc Gia Nã Đại, trong một mùa Noel lạnh giá cách đây 18 năm trung tâm Thuý Nga thu hình cuốn Paris by Night số 72 chủ đề Tiếng hát từ nhịp tim . Trong cuốn này lần đầu tiên có sự xuất hiện của Bằng Kiều một cách chính thức trên sân khấu lớn với bài Anh sẽ nhớ mãi (Đức Trí) để rồi từ đó anh trở thành một trong những tiếng hát đắt show nhất thị trường hải ngoại cho đến tận hôm nay. Một ca sỹ khác cũng xuất hiện lần đầu tiên trên PBN là Vân Quỳnh với bài Ước gì - vốn gần như đóng đinh với tên tuổi Mỹ Tâm ở trong nước. Vân Quỳnh hát lại một bài đã quá nổi tiếng như vậy nên có lẽ không có gì đáng nhớ. Bài hát để lại ấn tượng đầu tiên trong lòng khán giả của cô chắc là Dẫu có lỗi lầm (song ca cùng Bằng Kiều) trong cuốn PBN 73. Sau đó cô hầu như không có bài nào nổi bật. Gián đoạn một thời gian dài, đến 2011 nếu ai xem phim Touch thì bài OST "Như đã có nhau" có phần hoà âm rất đặc sắc chính là được thể hiện qua giọng hát của Vân Quỳnh. Sau đó cô lại...

Ở nhà thì làm gì

Bild
Lần cách ly này với mình không đến nỗi khó khăn như lần đầu, có lẽ đã có kinh nghiệm và sự chuẩn bị, hoặc sâu xa là cơ chế sinh tồn khiến con người ta bắt buộc phải thích nghi chứ không sẽ tù túng mà phát bệnh mất.  Mình ở 1 mình, nếu không có các cuộc họp để phải nói thì phần nhiều các đoạn hội thoại là ở trong đầu. Mình không có vấn đề gì lớn với việc tự hỏi tự trả lời, thỉnh thoảng còn cười phá lên thành tiếng khi xem một đoạn phim buồn cười cơ ^^. Các sinh hoạt khác vẫn cố gắng được duy trì, chưa phải ăn gói mỳ nào, vẫn cơm nước đều đặn. Vui nhất là ngăn đông của tủ lạnh chả mấy khi trở nên trống vắng như hiện tại, âu cũng là dịp tốt để thanh lý chỗ đồ ăn tích trữ từ bao lâu.  Sau một thời gian dài không động đến mấy tấm da thì đợt này mình lôi ra khâu vá cho bằng sạch. Vẫn chỉ là tote, mặc cho cách xử lý vật liệu như thế nào thì mình vẫn luôn trung thành với tote vì nó dễ dùng và ít lộ ra những khuyết điểm của một người không chuyên như mình. Kết hợp với việc mê các bề mặ...
Bild
  “Cô cũng bất đắc dĩ thôi mà, có ai lựa chọn được giới tính đâu!”  “Xu hướng tính dục thì liên quan gì đến năng lực dẫn dắt tập đoàn của cô?”  Đoạn trên là lời thoại người anh cả nói với vợ trong “Mine” tập 13 chiếu cuối tuần rồi. Mình không xem nhiều phim Hàn Quốc đủ để biết chủ đề LGBTQ+ được họ khai thác trước nay như thế nào. Nhưng những câu thoại trên, đặt trong bối cảnh một đất nước còn khá khắt khe về đề tài đồng tính, khiến mình xúc động. Nhân tháng 6 được nhiều nơi trên TG coi là #PrideMonth – Tháng Tự Hào dành cho cộng đồng #LGBTQ - mình muốn chia sẻ câu chuyện come out của bản thân, có chăng giúp các bạn FB của mình biết thêm một vài khía cạnh khác của việc này từ cái nhìn người trong cuộc.  1. Trở lại thời quá khứ xa một chút. Ngay từ nhỏ mình đã biết mình khác với các bạn nam học cùng. Bọn nó không chơi các trò con gái như mình, không thích múa hát như mình, không để ý tóc tai quần áo như mình … Hệ quả của sự khác biệt đấy là những đứa ngỗ ngược trong l...

Côn Đảo

Bild
Nắng ở Côn Đảo thật đẹp, hoặc có thể do tầng ozon bị thủng ở chính chỗ này nên phơi nắng ở đây xong về chỉ có đen giòn mà thôi. Đặc sản ở đây là bàng, đâu đâu cũng thấy bóng dáng của loài cây này, và khác với hình ảnh cây bàng lá đỏ gầy guộc ở những con phố Hà Nội, bàng Côn Đảo cổ thụ to cao, gốc có những cây vài vòng ôm chưa xuể, và lá thì xanh rì. Hạt bàng rang nhiều vị là một thứ quà lưu niệm người ta hay mua về mỗi khi đi chơi ở đây, nhưng mình cũng chỉ ăn một lần là chán. Nói về đồ ăn, thật lạ là dù ở giữa một nơi toàn là nước biển như thế này nhưng đồ hải sản dù chỉ là những loại cá đơn giản cũng khá đắt đỏ. Người Côn Đảo nói do đồ đánh bắt được không đáp ứng được nhu cầu nên phải nhập từ đất liền ra, nên đắt. Kể cũng là một sự đáng tiếc và bất hợp lý trong cách khai thác, không đảm bảo phát triển bền vững.  

Ngồi ở Sài Gòn một buổi chiều đầy nắng nóng rát mặt, nhớ về một con hẻm ở Neustadt

Bild
Kunsthofpassage Dresden   Bất chợt mở Zalando Lounge Deutschland ra, thấy có quảng cáo của Mexx chụp một chàng trai đang hôn tay một cô gái, sau họ là một khoảng sân vắng không người. Thấy nhớ lại không khí của những con hẻm nhỏ bên Neustadt, vào một buổi chớm chiều mùa hè nào đó, sau giấc trưa để nắng bớt gắt - lại chưa đến giấc chiều muộn khi mọi người đã hết giờ làm khiến mọi thứ trở nên đông đúc. Mình sẽ chỉ đi một mình như thường lệ, thơ thẩn hết đứng lại ngồi, có thể cầm một que kem trên tay, và cứ ngắm nhìn hết ngôi nhà này đến ngôi nhà khác, chi tiết nọ đến chi tiết kia. Nếu có cửa hàng lưu niệm nào mở cửa, chắc hẳn mình sẽ rẽ vào. Mua gì không? khả năng cao là không, nhưng mân mê từng món đồ và trải qua hàng giờ đồng hồ trong cửa hàng thì chắc có.  Những năm gần đây, các giấc mơ về Dresden với mình đã không còn thường xuyên như trước. Cuộc sống chỉ có thể ngày một bận hơn, và ký ức theo thời gian sẽ dần phai mờ - đến mức chỉ còn là dáng hình chứ không còn là chi ...
Bild
  Mình đã đóng một cái tủ mới, để hết những gì gọi là túi xách trong nhà vào đó. Nhiều ghê, đủ các thể loại, chất liệu, màu sắc, nguồn gốc, thời điểm, kỷ niệm.  Có chiếc tote bằng da lộn mua ở Zara Dresden trước khi về VN, 1 trong số rất ít những chiếc túi Zara dám bỏ tiền ra mua, chắc hẳn vì đã từng nghĩ một cách ấu trĩ là "Về VN thì lấy đâu ra Zara". Chiếc túi đó dài chắc phải trên 40cm nên nếu cầm trên tay buông thõng sẽ chạm đất, tầm 4 năm trước mình đã tự thay 1 cặp quai mới ngắn hơn, bằng da thật chứ không phải simily như ban đầu. Nó có thể là bằng chứng về một sự tự chiều chuộng bản thân đầu tiên chăng! Có chiếc cặp đeo chéo màu xanh da trời rất tươi mua ở lần đầu tiên - cũng là lần duy nhất - đi Flohmarkt ở Berlin - Am Mauerpark. Da thật, màu xanh da trời rực rỡ, và rất rẻ, chắc chưa tới 5E nữa. Đi với người bồ cuối cùng trước khi về VN. Kỷ niệm về cuối tuần đó vẫn êm đềm dù chi tiết mình đã quên ít nhiều. Có chiếc túi da nâu rất xinh may ghép bằng nhiều mảnh da n...
Bild
This whole isolation situation really drives me crazy. I guess I don't even speak more than 10 words a day if not for the morning WIP, what a big difference to a cockatoo like me.

Mystic River

Bild
Hôm nọ xem lại Mystic River, lần 2 mà cứ như lần đầu, không nhớ cái gì cả.

Đứa trẻ hư

Bild
Thỉnh thoảng, hãn hữu, mình nhìn thấy một đứa trẻ hư. Mình lẳng lặng quan sát xem nó hư như thế nào, và nhất là nếu có bố mẹ nó ở gần đó thì thái độ của họ ra sao. Phần lớn trong các trường hợp thì các bậc bố mẹ đấy quả thật không làm mình thất vọng. Tức là họ rất đáng thất vọng ý mọi người hiểu không ^^ Hôm nọ mình lại gặp một đứa hỗn láo như vậy. Dù nó không láo với mình, nhưng nhìn cái cách câng câng thách thức của nó với người khác thì đủ biết bố mẹ nó hẳn góp một phần không nhỏ. Mình nghĩ họ, dù lúc đó không có mặt, chắc hẳn sẽ tự hào vô cùng vì con mình có sự cứng cỏi, kiên cường, mạnh mẽ không khoan nhượng. Nhưng vì nó là một đứa trẻ hư, nên sự cứng cỏi của nó thực chất là cứng đầu, kiên cường biến thành ngoan cố và mạnh mẽ chính là hiếu chiến. Mình nghĩ một đứa như thế, rồi sẽ có ngày, nó dùng chính những điều được dạy ở trên để quăng vào mặt bố mẹ mình. Và lúc đó, mình thực sự muốn được chứng kiến thái độ của họ.

Ta thấy gì trong đêm nay

Bild
Ta đã thấy gì trong đêm nay Cờ bay trăm ngọn cờ bay Rừng núi loan tin đến mọi miền Gió hoà bình bay về muôn hướng Ngày vui con nước trôi nhanh Nhịp sống bao la xóa bỏ hận thù Gặp quê hương sau bão tố Giọt nước mắt vui hay lòng gỗ đá Ta đã thấy gì trong đêm nay Bàn tay muôn vạn bàn tay Những ngón tay thơm nối tật nguyền Nối cuộc tình nối lòng đổ nát Bàn tay đi nối anh em Về suối quê hương tắm gội nhục nhằn Mười năm đêm trong tiếng súng Ruộng lúa bãi dâu qua cơn kinh hoàng Mẹ già cười xanh như lá mới trong khu vườn Ruộng đồng Việt Nam lên những búp non đầu tiên Một đoàn tàu đi nhả khói ấm hai bên rừng Một đàn gà cao tiếng gáy đánh thức bình minh. Ta đã thấy gì trong đêm nay Cờ bay trăm ngọn cờ bay Đường phố hôm nay sáng rực đèn Sáng rực đèn trong làng trong xóm Người đi như nước qua đê Mặt đất ưu tư đã mở nụ cười Hàng cây xanh thay áo mới Người bước bước nhanh như rừng đi tới Ta đã thấy gì trong đêm nay Đèn soi trăm ngọn đèn soi Mặt đất rung rinh bước triệu người Phá ngục tù đi dựng ...

Mệt

Bild
Việc xin lỗi nhiều người, nhiều lần làm mình bị mệt Việc phải có trách nhiệm kiện toàn người khác, không phải nhân viên, rồi mới được dùng, làm mình bị mệt Việc thường xuyên PHẢI hiểu và THÔNG CẢM với người khác làm mình bị mệt Việc phải hét lên để được ghi nhận làm mình mệt

Gái già lắm chiêu - mà chưa chiêu nào đủ nặng

Bild
Mình nghĩ cái mình ghi nhận ở GGLC là dù có nhiều sạn thì những người làm phim đã rất nỗ lực để có một bộ phim làm kỹ, đặc biệt đầu tư cho phần nhìn cực kỳ công phu. Chick - flick thì nên đẹp, chứ nội dung đã đơn giản lại còn tuềnh toàng về bối cảnh thì ai xem. Không biết có phải phim thu tiếng trực tiếp hay không mà mình thấy âm thanh khá thật, trước hết là tiếng diễn viên không gợi cảm giác được lồng bởi một người không liên quan. Thu âm thật cũng khiến ai giỏi ai dốt lộ ngay ra, điển hình là Lê Khanh, Hồng Vân đài từ tuyệt vời trong khi Jun Vũ thì eo ôi run lẩy bẩy như mẹ đẻ thiếu tháng. Về diễn xuất thì Lê Xuân Tiền khá làm mình ngạc nhiên là diễn ok, với một bạn người mẫu mới đóng khoảng 2 phim thì rất đáng ghi nhận. Phần còn lại của cast thì kinh nghiệm trải đều từ lão luyện cho đến tương đối chuyên nghiệp nên không có gì phải phàn nàn. Nhưng nói đến diễn biến tâm lý của nhân vật thì ahihi chán quá. Nhân vật bà Mai của Lê Khanh – bà ...