Hạt mận V - Thư


Hải phòng ngày 20 tháng 11 năm 2005

Bố mẹ xa nhớ của con ! Mèo con thương yêu của chị !

Đến hôm nay là ngày thứ 3 con chơi dưới cậu mợ, hôm qua và hôm kia con
đều gọi điện về nhà mình cho bố mẹ, nhưng cả mấy lần đều không liên lạc
được, con gọi đến 1080 thì chị nhân viên trực điện thoại nói là đã cắt
số đấy rồi, con bàng hoàng cả người. Có chuyện gì vậy ạ ??? Bố đừng
giấu con nha ! Mẹ đừng về hùa với bố để giấu con nha ! Nhận được thư
này, bố mẹ tìm cách liên lạc ngay với con nha !

Hạt mận







*******************************************






Hogwart cùng ngày


Hạt mận con yêu !

Khi con đang đọc những dòng này thì bố và mẹ đang ở một nơi rất xa và
an toàn: trường Hogwart. May mà bác Hagrid đi Pháp chơi nên bố mẹ có
chỗ để ở tạm trong lúc chưa tìm được nhà mới. Con Fang béo lắm, mỗi tội
nhiều rận, có lẽ vì thế nên nó không đi Pháp được, người Pháp sạch, con
biết rồi đấy.



Chắc con gái yêu đang băn khoăn tại sao bố mẹ lại tự nhiên bỏ căn nhà 3
tầng mặt ngõ Trung Tiền để đi Anh sống cùng 1 con chó phải không? Có lý
do cả đấy cô ạ . Cách đây 3 ngày có một người đàn ông lạ mặt, tự xưng
là gast đến nhà mình, nói là có quen con. Bố ngay từ đầu đã nói mẹ mày
đừng mở cửa, trông mặt anh ta không có bảo hành , mẹ mày thì cứ ỷ biết
võ, mở cửa cho anh ta vào, lại nói là chắc con phải tin anh ta lắm thì
mới cho địa chỉ. Bố mày thấy có lý nên cũng đồng ý. Rồi thì về sau bố
mới hối hận, con biết sao không ?

Bố không hiểu con gắn bó với anh ta đến mức nào mà anh ta lại kể vanh
vách về gia cảnh, nghề nghiệp của cả bố cả mẹ mày như thế. Nó biết cả
nhà bà ngoại mày, biết cả chuyện năm 91 mày đánh nhau với con sói ( cái
này ít người biết lắm), nó lại nói là tao đã về hưu rồi ( mới nhận
quyết định tháng trước sao nó biết nhỉ), nó còn kể là nhà mình từ năm
91 không còn nhìn thấy con Mướp nữa, nhưng con ạ, đến câu cuối cùng thì
bố mẹ quỵ hẳn, nó nói mày cao 1m 56 nặng đúng 42 cân. Thế là thế nào hả
con, sao nó lại biết cả những thứ tế nhị thế hả con, tại sao ? tại sao?
mày trả lời bố đi .

Trong lúc bố và mẹ còn đang chết đứng - quên -chết ngồi, nó đứng dậy,
tiến về phía tủ ly, lấy cái mở hộp gia bảo của nhà mình, cầm ra trước
mặt tao và mẹ mày, cắm phập xuống mặt bàn, hỏi tao ( lúc nó hỏi mắt nó
cứ lạnh như băng ý)

- Chú cho cháu con dao này chứ ( không phải câu nghi vấn, mà là ra lệnh
con ạ, ra lệnh đấy ! Nó hỏi thế thì bố mày còn nói gì được nữa, nói gì
hả con ???).

Bố mày hít một hơi, cố gắng nói to:

- Tôi có thể nói không được không ?

Nó ngồi im, không nói gì, tay thì tần mần lấy con dao gọt cái bạn lim.
Đấy, mày thấy tình thế nguy hiểm chưa, mày thấy mày chơi với ai chưa?
Chí Phèo con ạ !!! Mẹ mày lúc đấy đã chuẩn bị lên cơn nhồi máu cơ tim,
tao phải làm ngay phép tính: giữa việc để nó đoạt con dao và việc gọi
xe cấp cứu cho mẹ mày, cái gì đắt hơn ??? Bảo hiểm tao mua cho cả 2,
nhưng rõ là con dao là của gia bảo, còn mẹ con thì...

Tự nhiên nó đứng phắt dậy, nói như sấm giữa nhà:

- Thôi, chú đã tiếc cháu cũng không nài, nhưng rồi chú sẽ phải hối hận.
Nói đoạn quay ra cửa đi mất, để lại sau lưng một làn khói nhẹ.

Tao với mẹ mày ôm nhau bàng hoàng, sự việc xảy ra quá nhanh, không kịp
định thần thì cái thắng đó đã đi mất, cái mở hộp nằm trên bàn, cạnh một
đống dằm gỗ lim.

Và bố mẹ không ngờ, không ngờ mận ạ, mày đã làm khổ bố mẹ đến thế nào.
Kể từ đêm đấy, có 3 người đàn ông thay nhau gọi điện đến. Người thứ
nhất tự xưng là vikỳ, đòi gặp con để bàn về việc đi học Luật ở Ai Cập,
người thứ 2 là music4life, đòi gặp con để mua lại điện thoại, người
cuối cùng chính là cái anh tên gast, mỗi lần bố nhấc máy lại chào một
câu, rồi thì nói gằn từng tiếng: VIKTORINOX. Toàn những người đáng sợ
nói những chuyện cũng đáng sợ. Tao với mẹ mày chẳn hiểu gì sất.

Vậy đấy con ạ, mày thấy hậu quả chơi nhiều mà không biết chọn bạn chưa ?

Đấy, thế nên bố mẹ phải lên đường thôi, vì gấp nên không báo cho con
trước được, lại không dám gọi xuống cậu mợ, sợ mấy thằng kia dò ra số
lại xuống Hải Phòng thì khổ cả nhà.

Bố có mấy điều nhắc con:



1. Không chơi với Việt Kiều ( 3 người trên tên tiếng Tây/ Tầu, bố rất là không bằng lòng)

2. Không kể chuyện gia cảnh, thân thế nhà mình cho người lạ.

3. Không cho địa chỉ, số điện thoại bừa bãi

4. Không khoe khoang ( chuyện đánh sói là một ví dụ)

5. Cái này quan trọng nhất: cân nặng của mình là điều bí mật, luôn phải giấu kín.



Thế thôi, bố biên vài dòng nhờ cú mang cho con, bố mẹ biết con đã lớn
nhưng vẫn còn dại nên cũng chỉ nhắc nhở vậy thôi, nói nhiều con lại
buồn. Dù sao bố mẹ vẫn yêu thương con. Đừng lo gì cả, bố mẹ ở đây rất
vui vẻ và an toàn, khi nào tìm được nhà mới sẽ báo ngay.

Thống nhất sẽ dùng cú để liên lạc nhé.

Chào con yêu

Bố mẹ



TB: mèo bố gửi bà ngoại rồi, bà nuôi trong chuồng gà, ăn cám của gà, con đừng lo.





Chú thích: các nhân vật gast, viky và music4life là những người bạn của
tôi trên diễn đàn, tôi cho họ vào vì họ là những người tôi quý chứ
không có ý trêu chọc gì sất.



Kommentare

Beliebte Posts aus diesem Blog

Ngồi ở Sài Gòn một buổi chiều đầy nắng nóng rát mặt, nhớ về một con hẻm ở Neustadt

Oscar 2020