Yêu người như lá đổ chiều đông



Cả sáng nay trên đường đi làm mình nghe đi nghe lại bài này không biết chán. Sao người ta lại có thể viết được những câu từ vừa giàu hình tượng lại vô cùng dung dị đến thế nhỉ.

Yêu người như lá đổ chiều đông
Như mây hồng chưa tím
Như con chim khóc trong lồng
Như cơn giông đêm hè
Tình ta nức nở canh khuya

Yêu người như suối cuộn rừng sâu
Như con tầu say gió
Như con giun ngước lên trời
Yêu trăng sao vời vợi
Làm sao sao nói được tình tôi

Yêu người, yêu phượng, yêu hoa đầu mùa
Yêu mầu rực rỡ, yêu em mù loà
Yêu bằng tiếng nói đơn sơ
Yêu người, yêu cả cơn mơ rụt rè
Yêu bằng gió núi qua khe gập gềnh
Yêu bằng tiếng hát yêu tinh

Yêu người, xong chết được ngày mai
Yêu như loài ma quái
Ði theo ai tới chân trời
Ði không ngơi kêu gào
Làm sao tránh được tình yêu

Yêu người, yêu có một lần thôi
Xin yêu, dù gian dối
Xin yêu tôi, dẫu nghi ngờ
Khi bơ vơ còn nhiều
Thì đâu chối bỏ tình yêu

Đỉnh cao của thơ văn nhạc là gọi tên được cảm xúc mơ hồ bằng những hình ảnh cụ thể, dung dị nhưng không kém phần thơ mộng và ở khía cạnh này, Phạm Duy quả là một bậc thầy.

Khi giọng Thiên Tôn cất lên ở câu đầu tiên thì mình biết đây chắc chắn là một mốc son trong sự nghiệp của bạn này. Ngọc Hạ bình thường nghe khá chua và rít ( với mình), mà ở bài này hoà quện với nét đĩnh đạc của Thiên Tôn tạo thành một tổng thể vô cùng êm dịu.

Yêu yêu <3

Kommentare

  1. Link những bản Phượng Yêu khác nhau, từ Thái Thanh đến Duy Quang, Thái Hiền, Ý Lan, Khánh Hà ... https://phamduy.com/vi/album-mp3/P/33-pham-duy/783-phuong-yeu

    AntwortenLöschen
  2. Và một bài phân tích chi tiết Phượng Yêu https://nhacxua.vn/ca-khuc-phuong-yeu-cua-nhac-si-pham-duy-tinh-yeu-si-me-va-cuong-dai/

    AntwortenLöschen

Kommentar veröffentlichen

Beliebte Posts aus diesem Blog

Ngồi ở Sài Gòn một buổi chiều đầy nắng nóng rát mặt, nhớ về một con hẻm ở Neustadt

Oscar 2020