Mùa nào thì hay ?

..



Trước nay tôi vẫn thích mùa đông, và ai hỏi tôi cũng ngồi kể lể nguyên do rất tường tận. Có thể vì cái bản chất con-người-hay-không-dám-tâm-sự-những-chuyện-thật của mình mách bảo từ khi tôi còn chưa có ý thức gì mấy. Cái kiểu dấu mình trong quần áo bù xù, khăn mũ và một lớp những lạnh lẽo của thời tiết có vẻ rất an toàn. Dĩ nhiên là khi mà trong một chừng mực nào đấy bạn vẫn tự tin rằng dù thời tiết có thế nào, thì bạn vẫn tự tìm cho mình được một ngọn lửa. Và bạn đã kiểm chứng, và thấy nó hiệu quả. Chấm.

Thế xong rồi cứ nhiều lần như vậy, khi mà bạn cứ phải thường xuyên tự mình nhóm lửa. Nhóm nhiều lần đến một giới hạn mà tự dưng bạn buông tay và để mặc cho cái lạnh chiếm hữu, lúc đó có vẻ cũng là hơi nguy hiểm đúng không !


Tối hôm qua tôi nhắn tin và nói rằng bây giờ tôi sẽ đi ngủ vì sáng mai phải dậy sớm, và rằng tôi chúc em ngủ ngon. Em bảo ừ thế thôi đi ngủ sớm đi. Tôi nhắn lại là tại sao anh chả thấy có chút tình cảm gì trong cái tin nhắn chết tiệt của em vậy ? phải chăng em mệt hay là tôi đang quấy rầy em ? em nhắn lại và nói dĩ nhiên là tôi không quấy rầy em rồi, và tôi biết thừa là như thế !

Tôi đi ngủ là tự nhiên nghĩ thầm " may quá, hè rồi "

Kommentare

Beliebte Posts aus diesem Blog

Ngồi ở Sài Gòn một buổi chiều đầy nắng nóng rát mặt, nhớ về một con hẻm ở Neustadt

Oscar 2020