Ngôi chùa làng xứ Bắc





Ngôi chùa nhỏ nâu sồng, nép mình trong những tiếng chuông thu không mênh mông khi chiều xuống. Tiếng chuông như ngàn năm trước vẫn thế, ngân nga hoài ngoài bãi trong đê.

Chùa làng, sân lát gạch bát, ven các lối đi rêu phong dấu giày. Vào chùa mới biết sân chùa lắm rêu. Bụi ngâu thơm khi chiều tối, chĩnh tương ven thềm hè. Hoa ngọc lan nhà chùa thơm trong không gian vắng, thanh và sạch. Sân trước, hoa đại trắng ngà rụng êm ru trên nền gạch đỏ. Bữa cơm nhà chùa trên chiếc mâm gỗ tróc sơn, miếng su hào luộc xanh trong như ngọc thạch. Nước luộc trong ngần sóng sánh trong chiếc bát chiết yêu men thô.

Ngày mưa giá, ngoài kia đường xa hun hút mưa phùn, bóng người co ro áo tơi nón lá chợ đường xa bên sông. Bên kia sông, muôn đời vẫn là thế giới khác. Làng khác, tiếng nói khác mặc dù cùng uống nước, cùng đi thuyền trên cùng một dòng sông… Ngày rằm mồng một, các bà áo dài nâu, chuỗi hạt đeo cổ, nụ ngọc xanh hay hột vàng ta nhỏ trịnh trọng nơi tai, miệng đỏ thắm quết trầu, gương mặt chìm đắm trong niềm thành kính thơ trẻ. Mùi nhang thơm u uẩn như một tình yêu muộn. Ngày đầu năm sớm, lá cờ sặc sỡ sân chùa nổi giữa triền lúa xanh non gợi niềm rộn ràng háo hức, lẫn sự thảng thốt về thời gian rơi qua kẽ tay như nước không trở lại. Ngoài đồng, những mô cỏ xanh cứ bình thản nhiều thêm.

Lê Thuý Hà

Kommentare

Beliebte Posts aus diesem Blog

Ngồi ở Sài Gòn một buổi chiều đầy nắng nóng rát mặt, nhớ về một con hẻm ở Neustadt

Oscar 2020